Vì sao chúng ta nên cẩn thận khi sử dụng thuốc hạ mỡ máu nhóm Statins?
Loại thuốc này can thiệp vào một số hoạt động thiết yếu của tế bào
Ba điểm khác biệt lớn nhất giữa thực vật và động vật là động vật có hệ thần kinh, khả năng vận động và cholesterol.
Trong những năm gần đây, ngành công nghiệp dược phẩm đã coi cholesterol là gốc rễ của mọi tội lỗi, họ nói rằng nếu cholesterol của bạn cao hơn một mức nhất định, thì bạn đang gặp nguy hiểm và phải thực hiện một số biện pháp phòng ngừa và sử dụng một số loại thuốc.
Một loại thuốc đặc biệt đã nổi lên trong vài thập niên gần đây là Statin. Statin là một loại chất ức chế enzym, có nghĩa là cản trở các quá trình sinh học bên trong cơ thể.
Statin ngăn không cho coenzyme HMG A reductase hoạt động bình thường, đây là một bước quan trọng trong chuỗi phản ứng dài dẫn đến việc sản xuất nhiều chất béo và phân tử thiết yếu bên trong cơ thể, bao gồm cả cholesterol. Chặn HMG coenzyme A là cách statin làm giảm mức cholesterol.
Vai trò quan trọng của Cholesterol
Vậy cholesterol có lợi ích gì cho cơ thể chúng ta? Cholesterol là một lipid quan trọng được tìm thấy bên trong cơ thể tất cả các loài động vật và con người. Cholesterol tạo điều kiện cho hệ thần kinh hoạt động tốt cũng như khả năng vận động hiệu quả.
Cholesterol được tìm thấy trên bề mặt của thành tế bào ở những khu vực tập trung được gọi là “bè lipid” và cũng nằm rải rác khắp bề mặt tế bào. Các “bè” giúp ích cho việc vận chuyển chất dinh dưỡng và ion, và cholesterol nằm rải rác là một chất hỗ trợ tuyệt vời cho sự co cơ và chức năng cơ bắp.
Cholesterol cũng là tiền thân của nhiều hormone sự sống được tìm thấy trong cơ thể con người, bao gồm vitamin D3, hormone giới tính và hormone steroid tuyến thượng thận. Cholesterol ngăn chặn các ion—các hạt tích điện âm hoặc dương như sodium và potassium—rò rỉ qua màng tế bào. Cholesterol cũng kiểm soát nồng độ acid mật.Và mặc dù não chiếm khoảng 2% trọng lượng cơ thể, nhưng não chứa khoảng 1/4 lượng cholesterol trong cơ thể.
Một bài báo được xuất bản bởi Norbert Kucerka và cộng sự trong Tập san của Hiệp hội Hóa học Hoa Kỳ đã cô đọng vai trò của cholesterol trong một vài câu như sau:
“Cholesterol được tìm thấy trong tất cả các màng tế bào động vật và cần thiết cho tính thấm và tính lưu động của màng. Nó cũng cần thiết để xây dựng và duy trì màng tế bào, và có thể hoạt động như một chất chống oxy hóa. Gần đây, cholesterol cũng có liên quan đến các quá trình truyền tín hiệu của tế bào và được cho là có thể kích hoạt sự hình thành bè lipid trong màng sinh chất.”
Bây giờ, bạn có thể thấy rằng để các tế bào của chúng ta hoạt động bình thường, chúng ta cần cholesterol. Nhưng Big Pharma của chúng ta thì không.
Cholesterol và LDL
Bạn có thể đã nghe nói về LDL trước đây. LDL là viết tắt của lipoprotein mật độ thấp (low-density lipoprotein), được cấu thành từ cholesterol và một loại protein gọi là “apoB”. LDL có chức năng vận chuyển nhiều phân tử quan trọng như chính cholesterol, vitamin D và chất chống oxy hóa khắp cơ thể. Hàm lượng LDL thấp thường có nghĩa là khả dụng sinh học của các chất dinh dưỡng quan trọng này giảm.
LDL được tạo ra ở gan và quay trở lại gan sau khi LDL loại bỏ các chất mà nó vẫn chuyển ra khỏi nó. Lúc này LDL trở thành “các phân tử LDL nhỏ dày đặc”, sau đó được gan tái chế.
Bây giờ, hãy nhớ protein “apoB” đã đề cập ở trên? Protein apoB đặc biệt dễ bị tấn công bởi các loại đường trong máu như glucose và đặc biệt là fructose. Khi một loại đường tự gắn vào các protein apoB trong máu, toàn bộ hạt LDL sẽ trở nên kém hiệu quả hơn trong việc phân phối nội dung của nó và tồn tại lâu hơn, gây ra sự gia tăng nồng độ LDL trong huyết thanh. Điều này đặc biệt là trường hợp ở bệnh nhân tiểu đường.
Các hạt LDL glycated (là những hạt có đường gắn vào) không chỉ mất nhiều thời gian hơn để thực hiện công việc của chúng, mà chúng còn gặp khó khăn khi được gan tái chế. Cuối cùng, các đại thực bào, một phần của hệ thống miễn dịch, phải tìm kiếm các hạt LDL glycated giả mạo này để tiêu hóa và tái chế chúng.
Gan có nhiệm vụ chuyển hóa đường fructose và các loại đường khác trong máu thành chất béo (chẳng hạn như cholesterol, vitamin D và hormone), đóng gói chúng vào các hạt LDL được vận chuyển khắp cơ thể. Tuy nhiên, lượng đường dư thừa trong máu sẽ cản trở quá trình này và dẫn đến lượng LDL kém chất lượng được sản xuất. Khi đó, LDL “kém” có nhiều khả năng bị can thiệp bởi đường trong máu, vì không có cholesterol bảo vệ nó. Gan không thể theo kịp nhu cầu về cholesterol cần thiết cho quá trình sản xuất LDL và chuyển hóa fructose, và một vòng luẩn quẩn xảy ra sau đó.
Tác dụng không mong muốn của thuốc hạ mỡ máu statin
Statin ức chế trực tiếp quá trình sản xuất cholesterol, nghĩa là gan sẽ không có cơ hội chuyển hóa đường trong máu thành chất béo. Đặc biệt, đường fructose tồn tại trong máu và tiếp tục làm hư hỏng protein.
Chuỗi phản ứng sinh học mà Statin ngăn lại làm cho cơ thể dừng sản xuất cholesterol và coenzyme Q10, tác động đáng kể đến quá trình sản xuất năng lượng của cơ thể.
Lúc này, cơ bắp sẽ phải đối mặt với một số vấn đề do không đủ coenzyme Q10 và cholesterol. Các ion rò rỉ từ các tế bào cơ vì không có cholesterol ở đó để ngăn chặn nó. Gan không thể theo kịp quá trình chuyển đổi fructose do thiếu cholesterol. Có nhiều đường trong máu gây tổn thương oxy hóa cho các tế bào cơ.
Ty thể trong các tế bào trên khắp cơ thể cũng phải vật lộn với việc sản xuất năng lượng vì chúng thiếu coenzyme Q10, chưa kể đến việc các tế bào nhận ít chất béo làm nhiên liệu nói chung vì ít LDL được gửi ra khỏi gan.
Mọi thứ chúng ta làm đều phụ thuộc vào năng lượng. Năng lượng mà các tế bào sử dụng từ một phân tử gọi là adenosine triphosphate, hay ATP. Quá trình tổng hợp ATP từ đường là kết quả của hai bước: kỵ khí (không có oxy) và hiếu khí (có oxy). Bước kỵ khí tạo ra hai phân tử ATP, trong khi bước hiếu khí thường tạo ra khoảng từ 32 đến 36 phân tử ATP.
Bây giờ, hãy đoán xem bước nào sử dụng coenzyme Q10? Đúng vậy, bước hiếu khí quan trọng hơn.
Mặc dù các tế bào cơ của những người dùng statin bị thiếu coenzyme Q10 và do đó không có đủ khả năng sử dụng phần hiếu khí của quá trình tổng hợp ATP, nhưng những tế bào này vẫn có thể tạo ra năng lượng, mặc dù kém hiệu quả giống như một chiếc xe hơi bánh xe vuông thay vì bánh xe tròn. Với ưu thế của bước kỵ khí trong quá trình tổng hợp ATP, gan, đang phải vật lộn với vấn đề fructose, giao hoàn toàn việc sản xuất fructose cho cơ bắp. Bây giờ, các cơ đang làm thêm việc để sản xuất ATP từ fructose và chuyển thành lactate, một phân tử lành mạnh mà tim có thể sử dụng làm nguồn nhiên liệu thay thế.
Stephanie Seneff, một nhà khoa học nghiên cứu cấp cao tại Viện Công nghệ Massachusetts, cho biết trong bài báo của mình “Statin thực sự hoạt động như thế nào giải thích tại sao chúng không thực sự hoạt động” rằng bà tin rằng “lý do thực sự tại sao statin bảo vệ tim khỏi cơn đau tim là rằng các tế bào cơ bắp sẵn sàng hy sinh một cách đáng kinh ngạc vì lợi ích lớn hơn.”
Bà cho biết: “Người ta thừa nhận rằng tập thể dục rất tốt cho tim mạch. Trên thực tế, tôi tin rằng lý do tập thể dục tốt cũng giống như lý do statin tốt: nó cung cấp cho tim lactate, một loại nhiên liệu rất lành mạnh không glycate hóa protein tế bào.”
Nhưng nguồn cung cấp cholesterol thấp vẫn là một điều quan trọng, vì có một số thiếu sót nghiêm trọng xảy ra khi tế bào, đặc biệt là tế bào cơ, thiếu cholesterol. Như đã đề cập trước đây, cholesterol là một thành phần quan trọng của màng tế bào. Ở đây, cholesterol là người gác cổng ngăn kali và natri rò rỉ qua lớp kép phospholipid bao bọc mọi tế bào.
Khi không có cholesterol, kali và natri tự nhiên rò rỉ qua màng tế bào do chênh lệch nồng độ thẩm thấu. Nồng độ natri cao ở một bên của tế bào sẽ khiến nó rò rỉ sang bên không có nhiều natri; điều tương tự cũng xảy ra với kali.
Hiệu ứng cân bằng này được tìm thấy trong hầu hết các hệ thống tự nhiên và sinh học, được gọi là cân bằng nội môi hoặc trạng thái cân bằng thể dịch. Cholesterol ngăn chặn quá trình này và do đó tạo điều kiện thuận lợi cho sự chênh lệch nồng độ trên màng tế bào; cơ bắp co lại và di chuyển chính xác nhờ sự chênh lệch ion này. Ở đây, cholesterol được so sánh như một chiếc đập thủy điện.
Trong quá trình điều trị bằng statin, mức độ cholesterol giảm đáng kể. Các nghiên cứu in vitro về màng phospholipid đã chỉ ra rằng việc loại bỏ cholesterol khỏi màng sẽ dẫn đến tỷ lệ rò rỉ kali tăng gấp 19 lần và tỷ lệ rò rỉ natri cao gấp ba lần.
Để cơ bắp chuyển động, chúng ta cần gradient ion này và để tạo ra gradient này, các tế bào của chúng ta cần năng lượng. Tuy nhiên, statin sẽ dẫn đến mức năng lượng cực kỳ thấp vì ty thể hoạt động kém hiệu quả.
Các tế bào lúc này buộc phải sản xuất một số lượng lớn phân tử ATP một cách không hiệu quả để duy trì gradient ion đủ để duy trì chuyển động của cơ. Bạn có thể nghĩ, chỉ có cơ bắp của chúng ta đang làm việc chăm chỉ hơn một chút. Tuy nhiên, chúng đang bị phá hủy hoàn toàn trong quá trình này.
Hãy nhớ rằng, máu của những người được điều trị bằng statin chứa một lượng phân tử đường cao đáng kinh ngạc, đặc biệt là đường fructose. Fructose mạnh hơn khoảng 10 lần so với glucose, nhiên liệu “thông thường” được sử dụng để tổng hợp ATP, glycat hóa protein, có nghĩa là các cơ hiện đang bị xé toạc do thiếu cholesterol bảo vệ chúng, thiếu coenzyme Q10 sẽ tăng gấp đôi thành một chất chống oxy hóa mạnh và nồng độ cao fructose sẽ gây hại cho cơ. Các mảnh vỡ từ các tế bào cơ bị chết sẽ đi vào máu và được gửi đến gan để tái chế với số lượng cao bất thường, khiến gan chịu thêm áp lực từ bên ngoài.
Sau khi nhiều tế bào cơ bị thoái hóa, chúng không thể theo kịp lượng đường fructose đang chuyển hóa và gặp khó khăn trong việc sản xuất đủ năng lượng cho tim và các cơ khác. Việc thiếu các tế bào cơ cũng làm lộ ra các đầu dây thần kinh và khiến chúng dễ bị tổn thương. Điều này cuối cùng có thể dẫn đến bệnh xơ cứng teo cơ cột bên (ALS) hoặc bệnh Lou Gehrig.
ALS thuộc nhóm bệnh thoái hóa thần kinh, có nghĩa là sự phát triển của chứng mất trí nhớ và bệnh thần kinh hiện giờ có thể liên quan đến liệu pháp statin, mặc dù khoa học vẫn còn nhiều tranh cãi. Mất trí nhớ là một tác dụng phụ được thừa nhận của liệu pháp statin.
Một nghiên cứu năm 2004 về statin atorvastatin phổ biến cho biết “liệu pháp statin làm xấu đi các thông số tâm trương”, nghĩa là khả năng bị suy tim tâm trương cao hơn.
Một lý do cho điều này, như suy đoán của Seneff, là do cholesterol màng do điều trị bằng statin bị thiếu. Tế bào không thể theo kịp các ion natri và kali bị rò rỉ, sẽ thay thế bằng một hệ thống dựa trên calcium và magnesium, tuy nhiên, chúng là các ion và quá lớn để có thể “trượt” hoặc khuếch tán qua màng tế bào một cách đơn giản. Hai sản phẩm thay thế này không yêu cầu cholesterol đóng vai trò là người gác cổng, vì chúng sẽ không “vừa qua cửa”.
Seneff nói rằng calcium và magnesium bằng cách nào đó đã hoàn thành công việc, nhưng hậu quả là chúng dẫn đến vôi hóa động mạch tim, về lâu dài sẽ dẫn đến suy tim.
Tại sao chúng ta nên cẩn thận khi sử dụng thuốc hạ mỡ máu statin?
Cholesterol rất quan trọng đối với con người. Statin ức chế sản xuất cholesterol. Từ hai mệnh đề này, bạn có thể đặt câu hỏi tại sao statin lại được kê đơn rộng rãi cho bệnh nhân như vậy.
Mặc dù việc sử dụng statin đã tăng lên trong vài thập kỷ qua và mang lại khá nhiều lợi nhuận cho ngành dược phẩm, nhưng các câu hỏi liên quan đến lý do cơ bản đằng sau việc sử dụng statin vẫn chưa được giải đáp.
Statin lấy đi cholesterol và coenzyme Q10 khỏi cơ thể, khiến các tế bào cơ bị thiếu năng lượng, rò rỉ và thoái hóa.
Statin cũng khiến gan tràn ngập lượng đường trong máu và buộc các tế bào cơ phải hy sinh bản thân để giải quyết vấn đề năng lượng và lượng đường trong máu một cách không hiệu quả bằng cách chuyển hóa fructose và tạo ra năng lượng theo cách tự hủy hoại.
Quá trình này hoàn toàn trái ngược với tuổi thọ và dẫn đến tăng nguy cơ suy tim tâm trương, chưa kể đến việc để lộ các đầu dây thần kinh trong các tế bào cơ có khả năng gây ra nhiều nhánh cho hệ thần kinh trung ương.
Vì vậy, statin là loại thuốc bạn nên cân nhắc kỹ trước khi dùng.
Kim Khuê biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times