Thuyết định mệnh : Phần 1 – Vạn vật đều có sinh mệnh, mọi việc đều có định số
1. Vạn vật đều có sinh mệnh, mọi việc đều có định số
Thuyết định mệnh là chỉ mỗi sự việc của con người xảy ra trong thế gian như sống chết, họa phúc, giàu nghèo, sang hèn, thông đạt, bế tắc, được mất thành bại, cho đến thi cử đỗ đạt, kinh doanh lỗ lãi, hôn nhân ly tán v.v., đều là chú định, là do Thần (Thượng Đế, ông Trời) an bài.
Thuyết định mệnh không chỉ là chỉ sinh mệnh con người, mà mở rộng đến hết thảy sự vật trong không gian vũ trụ; chúng đều có an bài trước, đều có định số. Con người có quá trình sinh lão bệnh tử; sự vật có quá trình thành trụ hoại diệt; tất cả đều không phải là ngẫu nhiên mà là do ông Trời đã an bài. Một thời đại, một quốc gia có quá trình sinh ra, trưởng thành, bại hoại, và diệt vong. Những việc này đều không phải ngẫu nhiên. Bởi vậy những cao nhân giỏi thuật số đều có thể tính được chính xác thời gian hình thành và hủy hoại của chúng.
Học giả nổi tiếng đời Minh là Vạn Dân Anh chỉ ra rằng, các cao nhân đạo sĩ cổ kim khảo sát số Trời, suy xét âm dương, dùng Thái Ất số và Kỳ Môn để suy đoán việc hung cát của địa phương, dùng Lục Nhâm và ngày giờ, tháng năm để suy đoán việc hung cát một đời người… nhằm vào các đối tượng khác nhau; lớn thì đoán biết được sự biến hóa của thiên tượng, vận mệnh quốc gia; nhỏ thì đoán biết được sự hưng thịnh suy vong của gia đình họ tộc, họa phúc cá nhân, cho đến sự thành bại được mất của một sự tình nào đó; hung-cát, lấy-bỏ ở một thời không phương vị nào đó, họ đều có thể suy đoán ra. Giả sử không phải do Thần an bài, không phải định số của ông Trời thì làm sao có thể suy đoán trước như vậy được?
2. Thuật toán mệnh theo giờ sinh bát tự thể hiện rõ nhất nội dung chủ yếu của thuyết định mệnh
Dùng năm tháng, ngày giờ để suy đoán hung cát một đời người, đó chính là đoán mệnh theo giờ sinh bát tự. Thuật đoán mệnh cổ đại đã xuất hiện từ thời kỳ Hán Ngụy, đến Lý Hư Trung đời Đường thì chính thức xác lập hệ thống.
Theo bài minh “Điện trung thị Ngự sử Lý Quân mộ chí minh” của Hàn Dũ, người đứng đầu Đường Tống Bát Đại Gia, có ghi chép: “Điện trung thị Ngự sử Lý Quân, tên là Hư Trung, tên chữ là Thường Dung. Từ thuở niên thiếu đã hiếu học, học gì cũng tinh thông, trong đó sâu nhất là thuật ngũ hành. Dựa vào can chi của năm, tháng, ngày, giờ sinh, xem xét thịnh suy tử vong, suy đoán thọ yểu, sang hèn, lợi và bất lợi, đoán trước trăm điều không sai.“
Thuật đoán mệnh giờ sinh bát tự sau này được Từ Tử Bình đời Tống Sơ phát triển hoàn thiện thêm, được các nhà mệnh lý học đời sau học tập áp dụng rộng rãi. Thuật đoán mệnh giờ sinh bát tự từ khi Lý Hư Trung đời Đường chính thức xác lập thành hệ thống cho đến nay đã trải qua trên 1,200 năm lịch sử. Trải qua 5 thời kỳ Tống, Nguyên, Minh, Thanh, và Dân Quốc, rất nhiều các văn nhân học sĩ, đạt quan quý nhân góp sức hoàn thiện hệ thống lý luận thuật đoán mệnh, khiến cho thuật số môn này càng được phát triển mở rộng. Từ thời đó đến nay chưa bao giờ nó bị coi là “phong kiến mê tín” và bị triều đình hoặc quốc gia ngăn cấm, càng không có chuyện huy động toàn bộ bộ máy quốc gia để nhục mạ bắt bớ nó. Trái lại rất nhiều quan chức cao cấp đều tin mệnh số; thậm chí hoàng đế cũng vậy (xem phụ lục “Thầy toán mệnh xem mệnh cho hoàng đế Càn Long“). Bản thân hoàng đế Ung Chính cũng biết đoán mệnh, thường lấy giờ sinh của các đại thần ra để xem mệnh.
Thời kỳ Dân Quốc, phong trào tướng thuật mệnh lý càng thịnh hành, rất nhiều những nhân vật cao cấp, giới quân sự chính trị thích xem quẻ hỏi mệnh. Trương Kỳ Hoàng, người từng đảm nhiệm các chức vụ Sở trưởng Sở quân vụ Đô đốc phủ Hồ Nam, Tỉnh trưởng tỉnh Quảng Tây, Chánh văn phòng Bộ tư lệnh Liên quân đánh giặc 14 tỉnh, đối với thuật số như mệnh lý, xem sao xem tướng, ông đều có nghiên cứu và có thành tựu rất sâu. Ngô Bội Phu, một trong những nguyên soái quân phiệt lớn mạnh nhất thời Dân Quốc cũng biết đoán mệnh. Hai người đã từng giao lưu và đoán mệnh của nhau.
Nhà mệnh lý học thời kỳ Dân Quốc là Viên Thụ San đã từng đoán mệnh cho Hà Ứng Khâm, tướng lĩnh cao cấp của Dân Quốc, đồng minh của Tưởng Giới Thạch. Hà Ứng Khâm đưa ông đến đoán mệnh cho Tổng thống Tưởng Trung Chính (tức Tưởng Giới Thạch – Giới Thạch là tên chữ), được tổng thống đánh giá rất cao. Thế là những nhân vật trọng yếu trong chính giới, các đại thương nhân đều coi việc có được tờ đoán mệnh của Viên tiên sinh là niềm vinh hạnh.
Nếu vận mệnh không phải là tiền định thì thuật đoán mệnh giờ sinh bát tự căn cứ vào đâu để luận ra được số phận con người? Nếu nó không mang lại giá trị thực tiễn gì thì cũng khó có thể trải qua trên 1,200 năm lưu truyền cho đến ngày nay. Do đó, thuật đoán mệnh giờ sinh bát tự thể hiện rõ nhất nội dung chủ yếu của thuyết định mệnh.
3. Thầy toán mệnh toán mệnh cho hoàng đế Càn Long
Khi hoàng đế Càn Long đi tuần thú Giang Ninh, ông mặc thường phục đi du ngoạn, gặp một thầy toán mệnh họ Lưu. Tâm hiếu kỳ nổi lên, ông tìm đến để đoán mệnh.
Thầy đoán mệnh xem can chi giờ sinh của Càn Long, lặng lẽ tính toán một lúc, mặt bỗng lộ vẻ kinh ngạc, lắc đầu than mãi không thôi. Càn Long cảm thấy hết sức kỳ lạ bèn hỏi nguyên nhân. Thầy đoán mệnh nói: “Tôi đã đoán mệnh hơn 30 năm nay, tự tin rằng xem hung cát họa phúc, không gì là không ứng nghiệm như Thần. Lúc nhàn rỗi tôi cũng xem mệnh lưu niên cho mình, tính ra mình lẽ ra có chút phú quý, thụ hưởng bổng lộc 2,000 thặng cũng không phải là quá khó. Nhưng hiện nay tôi lại nghèo khổ khốn đốn như thế này. Hôm nay lại xem mệnh ngài, lẽ ra phú quý tột đỉnh, cho dù không có hồng phúc nắm thiên hạ thì cũng là cao quan mặc áo mãng bào đeo ngọc bội. Thế mà tại sao hai chúng ta lại gặp nhau ở chốn chợ búa như thế này? Quả là đáng buồn thay, chao ôi, đáng buồn thay.”
Càn Long rất khâm phục tài năng đoán mệnh của ông ta, không nói năng gì đứng dậy rời đi. Sau này ông phong cho thầy đoán mệnh họ Lưu này làm chức quan tri phủ.
Tác giả: Thái Nguyên