Google có đang bán dữ liệu riêng tư của quý vị cho Trung Quốc không?
JOHN MAC GHLIONN
Trích lời tác giả huyền thoại Paulo Coelho, “Mọi thứ trong cuộc sống đều có giá của nó.” Đúng, mọi thứ, bao gồm cả dữ liệu riêng tư của chúng ta. Nếu còn nghi ngờ, hãy để tôi chỉ cho quý vị về hướng Google, một công ty đa quốc gia có vấn đề.
Một báo cáo mới được Hội đồng Tự do Dân sự Ireland (ICCL) công bố cho thấy sự nguy hiểm của Google. Cụ thể, báo cáo này minh họa cách Google sử dụng thanh kiếm đặt giá thầu theo thời gian thực (RTB: real-time bidding) với những tác động tàn khốc.
Trước hết, RTB là gì? Theo trang web của Google, RTB liên quan đến việc mua và bán “kho quảng cáo kỹ thuật số”.
Bây giờ, hãy tự hỏi bản thân, thuật ngữ “kho” ở đây có nghĩa là gì? Đó là một danh sách toàn diện. Để rõ ràng hơn, như báo cáo của ICCL đã cảnh báo, danh sách này phác thảo rất chi tiết những thông tin do dấu vết kỹ thuật số của chúng ta để lại.
“Ngành công nghiệp trị giá hơn 117 tỷ USD” này, như các tác giả lưu ý, “hoạt động đằng sau hậu trường trên các trang web và ứng dụng”. Hoạt động này theo dõi mọi thứ – hoàn toàn mọi thứ quý vị làm – bao gồm cả những gì quý vị xem, “bất kể riêng tư hay nhạy cảm”.
Hơn nữa, sổ cái kỹ thuật số này ghi lại địa điểm và thời gian quý vị xem. Nếu quý vị nghĩ điều này thật tồi tệ – và ý nghĩ ấy rất đúng – thì tôi còn có tin xấu hơn cho quý vị: mọi thứ chỉ trở nên tồi tệ hơn từ đây.
Mỗi ngày, 365 ngày một năm, Google phát tất cả dữ liệu này cho gần 5,000 công ty khác nhau trên toàn thế giới. Dữ liệu này cho phép những nơi nhận, tất cả 5,000 công ty này, có hồ sơ rất chi tiết về quý vị.
Quý vị đã bao giờ tự hỏi tại sao quý vị lại được nhắm mục tiêu với những quảng cáo rất cụ thể, rất cá nhân chưa?
Bây giờ quý vị đã biết. Theo lời của các nhà nghiên cứu ICCL, “RTB là vụ vi phạm dữ liệu lớn nhất từng được ghi nhận.” Bên cạnh việc theo dõi và chia sẻ những gì quý vị xem trực tuyến, RTB của Google còn chia sẻ vị trí trong thế giới thực của quý vị nhiều lần trong ngày. Bao nhiêu? “178 ngàn tỷ lượt mỗi năm ở Hoa Kỳ và Âu Châu.”
Nếu quý vị là người Mỹ đọc bài báo này và quý vị tình cờ sử dụng Google hàng ngày, thì quý vị có thể mong đợi “hoạt động trực tuyến và vị trí của mình được hiển thị 747 lần mỗi ngày”. Nếu quý vị sống ở Ohio, con số đó tăng lên 812. Tại sao lại là Ohio? Đừng hỏi tôi; Tôi chỉ là người đưa tin.
Trên khắp Hoa Kỳ, hành vi và vị trí trên trực tuyến của người dùng internet được theo dõi, lập danh mục, và chia sẻ hơn 100 ngàn tỷ lần mỗi năm.
Ở châu Âu, mọi thứ không tốt hơn nhiều; RTB tiết lộ dữ liệu của mọi người 376 lần mỗi 24 giờ. Hành vi và vị trí trực tuyến được theo dõi 71 ngàn tỷ lần.
Vì một số lý do, Google dường như thực sự làm hại người Đức. Theo báo cáo, “Google gửi 19.6 triệu chương trình phát sóng về hành vi trực tuyến của người dùng Internet Đức mỗi phút khi họ trực tuyến.”
Cho dù quý vị sống ở Berlin hay Boston, Munich hay Miami, thì điểm sau đây sẽ khiến quý vị sợ hãi: “dữ liệu riêng tư được gửi đến các công ty trên toàn cầu, kể cả Nga và Trung Quốc, mà không có bất kỳ phương tiện kiểm soát nào với dữ liệu riêng tư này được thực hiện sau đó.”
Để hiểu đầy đủ về sự xấu xa thuần túy của RTB, các nhà nghiên cứu tại Quyền Kỹ thuật số Âu Châu (EDRi), một nhóm vận động quốc tế có trụ sở tại Brussels, yêu cầu chúng tôi “tưởng tượng về các cuộc đấu giá, sàn giao dịch chứng khoán, thương nhân, màn hình lớn, tiếng ồn, đồ thị, tỷ lệ phần trăm”. Bây giờ, hãy tưởng tượng tất cả những điều này sẽ được chuyển đến nhà quảng cáo đặt giá thầu cao nhất. Một trong những nhà thầu đó, như báo cáo nêu bật, là Bộ An ninh Nội địa (DHS). Dữ liệu thu được đã được sử dụng để theo dõi điện thoại của hàng triệu công dân Hoa Kỳ. Điều này đã được thực hiện mà không cần một giấy phép nào. Nói cách khác, DHS, những người được cho là bảo vệ sự thật và công lý, đã hành xử bất hợp pháp. RTB đã cho phép họ làm như vậy.
Giải quyết vấn đề quan trọng
Google có xấu xa không? Xem xét việc công ty đã loại bỏ điều khoản “don’t be evil” (đừng xấu xa) khỏi quy tắc ứng xử vào năm 2018 theo đúng nghĩa đen, tôi sẽ để quý vị trả lời câu hỏi đó vào thời gian của riêng quý vị.
Google có phải là kẻ xấu hay không là điều còn phải bàn cãi. Tuy nhiên, điều không cần bàn cãi là thực tế là Google quá mạnh. Quyền lực này đã cho phép đại công ty công nghệ đa quốc gia này hành động với mức độ bất chấp rất lớn, bán dữ liệu của chúng ta cho hàng ngàn nhà thầu với những khoản tiền lớn không thể tưởng tượng nổi.
Vì vậy, người ta tự hỏi, những gì, nếu bất cứ điều gì, có thể thực hiện được?
Hôm 19/05, một nhóm lưỡng đảng gồm các thượng nghị sĩ Hoa Kỳ đã giới thiệu dự luật nhằm tìm cách phá vỡ hoạt động kinh doanh quảng cáo kỹ thuật số của Google. Như ông Chris Mills Rodrigo của The Hill đã lưu ý, nếu sự thúc đẩy chung của các thượng nghị sĩ kết thúc trong chiến thắng, Google sẽ chỉ còn lại những lựa chọn khó khăn như nhau, phải “lựa chọn giữa vận hành một sàn giao dịch quảng cáo hoặc một nền tảng cho bên cung hoặc bên cầu.”
Theo tờ Wall Street Journal, dự luật này sẽ nhắm mục tiêu cụ thể đến các công ty kiếm được hơn 20 tỷ USD mỗi năm từ các giao dịch liên quan đến quảng cáo. Mục tiêu này bao gồm những công ty như Facebook, Microsoft, và tất nhiên, Google. Alphabet, công ty mẹ của Google, tạo ra 54 tỷ USD mỗi quý chỉ từ quảng cáo.
Chắc chắn, Google sẽ chiến đấu hết mình để duy trì dòng doanh thu RTB của mình. Chúng ta hãy hy vọng, vì lợi ích của tất cả chúng ta, nỗ lực kiềm chế Google của các thượng nghị sĩ sẽ chứng tỏ là một thành công vang dội. Việc theo dõi vị trí là điều không được mong muốn và việc chia sẻ dữ liệu cần phải dừng lại – và cần phải dừng ngay bây giờ.
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Ông John Mac Ghlionn là một nhà nghiên cứu và nhà viết luận. Tác phẩm của ông đã được những hãng thông tấn như New York Post, Sydney Morning Herald, Newsweek, National Review, The Spectator US cùng những tờ báo danh tiếng khác xuất bản. Ông cũng viết về tâm lý và các mối quan hệ xã hội, rất quan tâm đến vấn đề rối loạn chức năng xã hội và sự thao túng của truyền thông.