Đạo hạnh của người cầm bút trong thời loạn thế
Từng là một nhà thư pháp nổi tiếng ở Trung Quốc, ông Lưu rời khỏi quê hương khi bị Trung Cộng bức hại vì đức tin của ông. Sau khi di cư đến Hoa Kỳ, ông đã tạm gác bút để theo đuổi công lý.
Trong bộ phim tài liệu “Khi đại dịch đến” (When the Plague Arrives), do Đài truyền hình Tân Đường Nhân (NTD) sản xuất, nói về việc nhân loại đang ở ngã ba đường của thời kỳ hỗn loạn, ông Lưu đã viết 4 từ được lấy từ văn tự cổ Trung Quốc là “Tứ thư”, mà Chu Hi đã dịch thành cuốn “Những lời suy ngẫm của Khổng Tử”. Bốn từ đó là: “Loạn cực đương trị”, được hiểu là “Khi mọi thứ hỗn loạn đến cực điểm, trật tự phải được khôi phục.”
Sau đó, ông Lưu đã chia sẻ câu chuyện của mình. Vì thực hành các nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn của Pháp Luân Công giống như 70 triệu công dân Trung Quốc khác, ông là mục tiêu trong chiến dịch bức hại của Trung Cộng.
Một xã hội hỗn loạn và tà ác
Sự xuất hiện của COVID-19 tại Trung Quốc và việc để mặc cho dịch bệnh lây lan khắp nơi đã khiến toàn cầu chú ý đến những hành động sai trái khác của chế độ cộng sản này, mà cuộc đàn áp tàn bạo kéo dài hàng thập kỷ đã ảnh hưởng đến cuộc đời của ông Lưu là một ví dụ.
Khi Trung Cộng cấm Pháp Luân Công vào ngày 20/7/1999, hàng ngàn học viên đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện ôn hòa, ông Lưu cũng có mặt ở đó. Sau đó, cảnh sát đã tìm đến nơi làm việc của ông, còng tay và bắt cóc ông để thẩm vấn trước khi ép ông vào trại lao động. Tại đây, ông phải trải qua các phương pháp “cải tạo”, hoặc tẩy não từ năm 2000 đến năm 2003. Việc bắt giam và bỏ tù ông Lưu là một hành vi bất hợp pháp, thậm chí là bất hợp pháp theo luật của Trung Cộng. Cuối cùng, vào năm 2004, ông được thả.
Nghệ thuật có thể chữa lành các vết thương
Ông Lưu cho biết, sau khi được thả, ông bắt tay vào sáng tạo nghệ thuật như thể cá gặp nước. Kể từ ngày 20/7/1999, công việc chính của ông là nói rõ sự thật về cuộc bức hại Pháp Luân Công trong bối cảnh Trung Cộng ra sức bôi nhọ môn tu luyện. Ngoài thời gian đó, mỗi giây phút còn lại ông đều dành hết mình cho nghệ thuật thư pháp, và ông đã sáng tác được hàng nghìn tác phẩm.
Trong lúc này, ông cũng nghe thấy những tin đồn kỳ lạ về mình: rằng danh tiếng của ông với tư cách là một nghệ sĩ đã suy giảm mạnh từ khi ông tu luyện, rằng ông đã bị cha mẹ từ bỏ hoặc ông đã tự tử. Tất nhiên, không điều nào trong số đó đúng, nhưng thay vì tranh luận để bác bỏ những lời đàm tiếu đó, ông Lưu đã mở một cuộc triển lãm thư pháp vào năm 2007.
Bất chấp những lời thị phi, hoặc có thể vì nó mà cuộc triển lãm chật cứng người tham quan, khán giả kinh ngạc trước những tác phẩm của ông. Họ bày tỏ rằng cuộc triển lãm khác biệt so với những cuộc triển lãm họ từng thưởng lãm. Một số người cho biết toàn bộ khán phòng như tỏa ra năng lượng của sự từ bi và hòa ái, và đã để lại những cảm xúc khó quên đối với họ. Mặc dù nhà nước Trung Quốc liên tục xuất bản những bài báo tuyên truyền vu khống bôi nhọ Pháp Luân Công và các tín đồ, cuộc triển lãm của ông Lưu vẫn được các hãng thông tấn Trung Quốc ca ngợi và đăng tải những bình luận của ông về nghệ thuật và đạo đức truyền thống.
Nhưng vài ngày sau cuộc triển lãm, ông Lưu bị cảnh sát giam giữ. Vợ của ông cũng bị cảnh sát bắt giữ sau khi họ lục soát nhà. Ông bị thẩm vấn và giam cầm trong một tháng. Vào năm 2008, ông bị kết án phi pháp bốn năm tù. Trong thời gian đó, ông phải đối mặt với những đòn tra tấn tàn bạo – tất cả chỉ vì ông không từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Công.
Ông Lưu cảm tạ môn tu luyện Pháp Luân Công vì đã khai thị cho ông về đức hạnh, đạo đức, phẩm giá của con người, về Thần linh, và điều này chắc chắn đã làm thay đổi nhận thức về công việc của ông. Trên thực tế, trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, nghệ thuật của ông mang một phong cách hoàn toàn khác.
Món quà từ Thần
Ông Lưu nói: “Thư pháp Trung Quốc không chỉ là một kho tàng văn hóa truyền thống được truyền lại bởi các vị Thần, mà là một nghệ thuật tuyệt vời có một không hai trên thế giới này. Thư pháp Trung Quốc có lịch sử phát triển lâu đời và phong phú.”
Sinh ra trong một gia đình không biết chữ, Lưu là người duy nhất trong 5 người con biết viết. Từ năm 3 tuổi, ông đã bộc lộ năng khiếu vẽ khi bắt đầu tái tạo những kiệt tác. Khi trưởng thành, ông cảm thấy vỡ mộng trong thế giới quan của chính mình. Ông đắm chìm trong thứ văn hóa ngang ngược và ích kỷ, bị bủa vây bởi những đảng viên Trung Cộng, và làm việc trong những cơ quan của Đảng Cộng sản. Những điều này nhanh chóng ngấm vào tác phẩm nghệ thuật của ông; thay vì đi theo truyền thống, ông đã tạo ra các tác phẩm theo phong cách thư pháp hiện đại hay còn gọi là “chữ thảo”. Công chúng đón nhận các cuộc triển lãm của ông, báo chí ngợi ca và vinh danh ông cùng các giải thưởng.
Nhưng vào những năm 1990, ông đã bắt đầu thức tỉnh.
Pháp Luân Công đã được giới thiệu ra công chúng vào năm 1992, chỉ sau vài năm đã có hàng triệu người tu tập. Năm 1996, ông Lưu bước vào tu luyện.
Pháp Luân Công đã dạy các bài tập thiền và ba nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn. Đây là một phần trong văn hóa tu luyện truyền thống của Trung Quốc. Hàng triệu người đã tham gia thực hành môn tập và nhận thấy sự cải thiện rõ rệt về sức khỏe thể chất và tinh thần. Pháp môn này cũng nhanh chóng lan rộng qua việc truyền miệng từ người này sang người khác. Đó là sự trở lại với nền văn hóa và đạo đức truyền thống của Trung Quốc mà nhiều người đã mong đợi.
Ông Lưu nói rằng những nguyên tắc này là tấm gương phản chiếu tâm hồn ông và khiến thế giới quan của ông thay đổi đáng kể. Ông thấy mình đã rời quá xa các nguyên tắc thẩm mỹ truyền thống của nghệ thuật thư pháp.
“Nếu một nghệ sĩ tuân theo chỉ dẫn của Thần và vận dụng các kỹ năng được Thần ban cho để thể hiện vẻ đẹp của Thiên quốc, để kết nối con người hòa hợp với thế giới, để theo đuổi đức hạnh và sự lương thiện… thì các tác phẩm đó sẽ toát ra nét đẹp thực sự lay động lòng người,” ông Lưu nói.
“Thư pháp là sự kết hợp tuyệt vời giữa khả năng thiên bẩm và nỗ lực của con người trên nền giấy” – ông chia sẻ thêm.
Cuối cùng, ông Lưu đã có thể rời Trung Quốc. Khi đến Hoa Kỳ, ông đã gác lại niềm đam mê nghệ thuật để tập trung hơn vào sứ mệnh nói rõ sự thật về cuộc đàn áp Pháp Luân Công của Trung Cộng. “Hữu xạ tự nhiên hương” – tài năng của ông Lưu đã được một nhà sản xuất phim tài liệu chú ý, và ông cảm thấy hạnh phúc khi có thể dùng tài năng thiên bẩm của mình để tiếp tục sứ mệnh.
“Tôi luôn mong ước được tiếp tục con đường tu dưỡng bản thân, quay trở lại với truyền thống và để lại tham chiếu về nghệ thuật thư pháp cho hậu thế,” ông Lưu nói.