Có phải Hoa Kỳ đang bị Xô Viết hóa?
Điều gì đã kết liễu hệ thống hỗn loạn vô nguyên tắc Xô Viết?
Chẳng phải người Nga cuối cùng đã cảm thấy mệt mỏi với những lời dối trá và đạo đức giả của Điện Kremlin, vốn tràn ngập ở mọi khía cạnh trong cuộc sống giả tạo của họ?
Dưới đây là 10 triệu chứng của chủ nghĩa Xô Viết. Quý vị hãy tự hỏi xem liệu chúng ta có đang đi trên con đường diệt vong này hay không.
1. Không thể thoát khỏi sự truyền bá tư tưởng – ở bất cứ đâu. Một công việc trong bộ máy hành chính hoặc quân đội không phụ thuộc quá nhiều vào khả năng, chuyên môn hoặc thành tích trong quá khứ, mà phụ thuộc vào sự trung thành với hệ thống Xô Viết.
Chủ nghĩa thức tỉnh đang trở thành quốc giáo mới theo kiểu Xô Viết của chúng ta. Những người hám danh khẳng định rằng Hoa Kỳ vẫn luôn là một quốc gia phân biệt chủng tộc có hệ thống mà không bao giờ đưa ra một bằng chứng hoặc lập luận thuyết phục nào.
2. Những người Xô Viết hợp nhất báo chí của họ với chính phủ. Tờ báo Pravda, hay “Sự thật”, là cái loa chính thức của những lời nói dối được nhà nước công nhận. Các ký giả chỉ đơn giản là lặp lại những luận điểm của các đối tác Cộng sản của họ.
Vào năm 2017, một nghiên cứu của Harvard cho thấy hơn 90% các bản tin của những đài truyền hình lớn về 100 ngày đầu tiên của chính phủ ông Trump là tiêu cực.
3. Nhà nước giám sát Xô Viết sử dụng bộ máy chính quyền và tay sai để truy quét những người bất đồng ý thức hệ.
Gần đây, chúng ta được biết rằng Bộ Quốc phòng đang rà soát danh sách nhân viên của họ để tìm ra những ý kiến cực đoan. Cơ quan Bưu chính Hoa Kỳ gần đây đã thừa nhận họ sử dụng các chương trình theo dõi để giám sát các bài viết trên mạng xã hội của người Mỹ.
CNN gần đây đã cáo buộc rằng Bộ An ninh Nội địa của chính phủ ông Biden đang xem xét hợp tác với các công ty giám sát tư nhân để tránh các lệnh cấm của chính phủ về việc theo dõi hoạt động trực tuyến của người Mỹ.
4. Hệ thống giáo dục Xô Viết không tìm cách mở mang trí tuệ, mà nhồi nhét vào đầu trẻ em những tư tưởng được-chính-phủ-cho-phép.
Hiện nay, các trường đại học trên toàn quốc dù thiếu tiền nhưng vẫn đang tuyển dụng hàng ngàn nhân viên thuộc các độ tuổi, sắc tộc, khuyết tật, giới tính, tôn giáo, văn hóa, và khuynh hướng tình dục khác nhau. Nhiệm vụ chính của họ là kiểm tra việc tuyển sinh, tuyển dụng, chương trình giảng dạy và công việc hành chính tại các trường đại học. Tương tự như những ủy viên gương mẫu, các nhân viên “đa dạng” của chúng ta cũng giám sát việc tuân thủ các luận điệu chính thức rằng một Hoa Kỳ sai sót phải thú nhận, xin lỗi, và từ bỏ các nền tảng xấu xa của mình.
5. Liên Xô được điều hành bởi một tầng lớp tinh hoa hư hỏng, không phải chịu hậu quả từ các hệ tư tưởng cực đoan của chính họ.
Hiện nay, các tỷ phú “thức tỉnh” ở Thung lũng Silicon nói năng theo chủ nghĩa xã hội, nhưng sống như những ông hoàng. Các giám đốc điều hành của Coke và Delta Airlines, những người đã chỉ trích người Mỹ là thiếu văn hóa, đang kiếm được hàng triệu dollar mỗi năm.
Điều giống nhau giữa các nhà hoạt động “thức tỉnh” hiện nay như Oprah Winfrey, LeBron James, Mark Zuckerberg, và gia đình Obama là các bất động sản khổng lồ và khối tài sản nhiều triệu dollar của họ. Giống như một số ít các thành viên cốt cán của Liên Xô cũ có biệt thự nghỉ dưỡng ở Biển Đen, các nhà cách mạng nổi tiếng và ồn ào nhất của Hoa Kỳ thích sống ở Martha’s Vineyard, Beverly Hills, Montecito, và Malibu.
6. Người Xô Viết thành thạo quá trình Trotsky hóa, là việc viết lại và che giấu lịch sử để ngụy tạo thực tế hiện tại.
Người Mỹ có khác gì không khi họ say mê đổi tên, lật đổ các bức tượng, hủy hoại tượng đài, cấm đoán sách vở và hủy bỏ văn hóa?
7. Người Xô Viết đã tạo ra một bầu không khí sợ hãi và thưởng cho những kẻ chỉ điểm vì đã tìm ra được tất cả những kẻ thù tiềm tàng của người dân.
Từ khi nào người Mỹ lại khuyến khích đồng nghiệp tố cáo người khác vì một lời lẽ không hay trong một cuộc trò chuyện riêng tư? Tại sao bây giờ hàng ngàn người lùng sục trên internet để tìm bất kỳ lời lẽ không đúng nào trong quá khứ của đối thủ? Tại sao bây giờ lại có những tội phạm tư tưởng mới được cho là phạm tội phân biệt chủng tộc khí hậu, phân biệt chủng tộc nhập cư hoặc phân biệt chủng tộc chích ngừa?
8. Các công tố viên và tòa án Xô Viết đã được dùng như những vũ khí cho ý thức hệ.
Ở Hoa Kỳ, việc quý vị bạo loạn ở đâu và vì lý do gì sẽ quyết định quý vị có phải chịu hậu quả pháp lý hay không. Các thành phố trú ẩn ủng hộ đúng đắn chính trị đã bất chấp pháp luật mà không bị trừng phạt. Các thành viên bồi thẩm đoàn đều sợ bị tìm ra và truy lùng vì một phán quyết không chính xác. CIA và FBI đang trở nên có ý thức hệ như KGB trước đây.
9. Người Xô Viết đã phân phát các giải thưởng dựa trên sự đúng đắn với tư tưởng Xô Viết.
Ở Hoa Kỳ hiện đại, các Giải thưởng Pulitzer, Emmy, Grammy, Tony và Oscar không nhất thiết phản ánh tác phẩm hay nhất của năm, mà thường là tác phẩm đúng đắn nhất về mặt chính trị từ những người thức tỉnh nhất.
10. Người Xô Viết đã không đưa ra lời xin lỗi nào khi dập tắt tự do. Thay vào đó, họ khoe khoang rằng họ là những người ủng hộ sự bình đẳng, bênh vực cho tầng lớp thấp, và là kẻ thù của tầng lớp đặc quyền – do đó họ có thể loại bỏ bất kỳ ai hoặc bất cứ điều gì họ muốn.
Những người theo chủ nghĩa thức tỉnh của chúng ta cũng đang bảo vệ những nỗ lực kiểm soát tư tưởng, những buổi cải tạo bắt buộc, những lời thú tội được soạn trước, những lời xin lỗi bắt buộc, và văn hóa loại bỏ với lý do rằng chúng ta cần một “chuyển biến cơ bản” đã quá hạn từ lâu.
Vì vậy, nếu họ hủy hoại mọi người nhân danh sự công bằng, thì chủ nghĩa “Vô” [nihilism: vô đạo, vô nhận thức, vô thần, không có gì cả] của họ là chính đáng.
Tác giả Victor Davis Hanson là nhà bình luận theo phái bảo tồn truyền thống, học giả nghiên cứu về những nền văn minh Hy Lạp và La Mã cổ đại đồng thời là nhà sử học quân sự. Ông là giáo sư danh dự về văn hóa Hy Lạp và La Mã cổ đại tại Đại học Tiểu bang California, nhà nghiên cứu về văn hóa Hy Lạp và La Mã cổ đại và lịch sử quân sự tại Đại học Stanford, là thành viên của trường Cao đẳng Hillsdale và là thành viên xuất sắc của Trung tâm Hoa Kỳ Vĩ đại.
Quan điểm trình bày trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.