QUẬN POLK, Florida—Trong suốt sự nghiệp kéo dài sáu thập niên, bắt đầu từ vị trí tài xế xe cứu thương lúc mới 16 tuổi cho đến khi trở thành luật sư nổi tiếng nhất nước Mỹ, ông Grady Judd từng nói rõ một điều.
Ông là một người như vậy, một cảnh sát trưởng theo kiểu truyền thống, một người ăn nói cứng rắn trong các cuộc họp báo thu hút sự chú ý của cả nước. Nhưng ông cũng là người tìm tòi học hỏi suốt đời để áp dụng các kỹ thuật của trường phái mới với các công nghệ mới nổi, một nhà đổi mới tiên phong trong quản lý, và là một cố vấn tận tâm sống theo phong cách của mình.
Và vì vậy, vào buổi chiều một ngày tháng Tư này, ông Judd, 70 tuổi, đang nhìn lại 54 năm phục vụ công chúng bằng cách làm những gì ông luôn làm và hướng về phía trước.
Ông đang ưu tiên các mục tiêu cho nhiệm kỳ thứ sáu của mình ở vị trí cảnh sát trưởng Quận Polk. Quận Polk là vùng đất rộng 2,000 dặm vuông thuộc vùng thảo nguyên cỏ răng cưa thuộc Trung phần Florida giữa Orlando và Tampa, có dân số đã tăng gấp đôi trong một thập niên.
Nhiệm kỳ mới của ông chính thức bắt đầu vào tháng Một nhưng thực tế là đã bắt đầu vào ngày ông nộp đơn tranh cử vào tháng Hai, ngay lập tức giúp ông được tái đắc cử lần thứ ba liên tiếp không có đối thủ.
Có rất nhiều thời gian để nói về quá khứ, nhưng hiện tại, ông nói với The Epoch Times: “Có rất nhiều việc phải làm trong bốn năm tới để giảm tình trạng tội phạm.”
Ông Judd cho biết Văn phòng Cảnh sát trưởng Quận Polk (PCSO), với 1,800 nhân viên, bao gồm 1,100 cấp phó, 1,330 chiếc xe, và một nhà tù 2,500 giường với ngân sách 236 triệu USD, sẽ bận rộn làm việc đó hàng ngày, cả ngày, trong khi thực thi hai đề xướng.
Ông đang khai triển một chương trình giúp những người mắc bệnh tâm thần không phải ngồi tù, một vấn đề cấp bách trường kỳ trên toàn quốc không thể giải quyết bằng các giải pháp dễ dàng, đồng thời đào tạo một đơn vị để chống lại thách thức tội phạm toàn cầu nghiêm trọng tiếp theo: trí tuệ nhân tạo (AI).
“Hiện tại, AI có khả năng mô phỏng giọng nói. Đúng không nào? Vì vậy, chúng tôi sẽ phải bảo vệ cộng đồng khỏi những cáo buộc gian lận bằng AI và ngăn chặn những ký sinh trùng xấu xa tấn công chúng ta từ trong nước cũng như quốc tế,” ông nói và lưu ý rằng đây là đơn vị đầu tiên như vậy được thành lập bởi một cơ quan chấp pháp địa phương ở Hoa Kỳ.
Ông nói, một vấn đề trọng tâm cấp bách ở khắp mọi nơi là “giảm đòi hỏi” những người ứng phó đầu tiên phải trở thành nhà trị liệu bên đường trong việc bảo vệ người bệnh tâm thần khỏi chính họ và những người khác, đồng thời tìm các giải pháp thay thế cho việc sử dụng nhà tù làm nơi trị liệu chính — và thường là duy nhất cho nhiều người có vấn đề sức khỏe tâm thần.
Ông nhớ lại, khi ông đảm nhận cấp phó mới được bổ nhiệm vào năm 1974, những người bị bắt có biểu hiện vấn đề về tâm thần được đưa vào một bệnh viện khu vực, nơi các bệnh nhân là tù nhân được điều trị.
Ông Judd nói, “Chuyển nhanh đến ngày hôm nay” và các cấp phó của ông không có lựa chọn đó.
“Chính quyền tiểu bang và liên bang đã loại bỏ các bệnh viện tâm thần. Vậy cuối cùng những người mắc bệnh tâm thần đó đã đi đến đâu? Cuối cùng họ phải vào tù, bị giam trong nhà tù của quận. Cuối cùng họ phải ở bên dưới cầu vượt, ngủ sau các tòa nhà, trong rừng.”
Ông nói, các lựa chọn về cơ sở thì bị thu hẹp trong khi các giải pháp bằng dược phẩm được mở rộng. Những người lên tiếng cho người bệnh tâm thần lập luận rằng, “Họ có một quyền hiến định là không phải bị tống giam” và, “Ồ, chúng tôi có những loại thuốc mới này. Họ chỉ cần uống thuốc thôi.”
Ông Judd nhận định, ý tưởng thì hay, nhưng kế hoạch thì tệ.
“Chúng ta tìm họ ở đâu để cấp thuốc cho họ? Và, ồ, quý vị sẽ không cấp thuốc à? Làm thế nào họ có thể mua thuốc? Thuốc rất đắt tiền” đặc biệt là thuốc cho những người bị bệnh tâm thần “sống trong rừng,” ông cho biết.
Vì vậy, ông có một kế hoạch—và khoản tiền 1 triệu USD ban đầu từ các ủy viên Quận Polk để cung cấp thuốc theo lệnh của tòa án cho những phạm nhân đi lang thang.
“Chúng tôi đang ở giai đoạn đầu của kế hoạch đó. Chúng tôi đã nhận được sự hợp tác toàn diện từ tất cả mọi người,” ông Judd nói về một liên minh hợp nhất bao gồm các nhà cung cấp, tòa án, văn phòng luật sư tiểu bang, luật sư biện hộ công cộng, và những người lên tiếng cho người bệnh tâm thần. “Thật đáng chú ý khi mọi người đều nói, ‘Được, hãy làm điều này.’ Đó là điều đôi bên cùng có lợi.”
Trong thời đại phân cực, một câu “đôi bên cùng có lợi” là bầu không khí hiếm hoi mà ông Grady Judd thể hiện.
Ông đang làm những gì ông muốn làm từ khi lên 4, những gì mà ông tin rằng Chúa đã đặt ông đến đây để làm, để bảo vệ nơi ông được sinh ra, lớn lên, và sống cả đời, nơi ông kết hôn với người yêu thời trung học và nuôi dạy hai đứa con trai, nơi ông đi tiên phong trong các chiến thuật chống tội phạm trong một thế giới đang thay đổi trong khi không bao giờ dao động trước những sự thật căn bản như giữa đúng và sai, giữa tốt và xấu.
Đổi lại, Quận Polk đã có được cảnh sát trưởng phù hợp vào đúng thời điểm, một người lãnh đạo để đáp ứng những thách thức do sự tăng trưởng đặt ra khi quận này phát triển thành hành lang I-4 đô thị hóa, nơi cứ mỗi năm trong ba năm qua lại có 100,000 người mới đến.
Chưa hết, tỷ lệ tội phạm năm 2023 của Quận Polk chưa cộng gộp vào là 1.06 — một trên 100 cư dân — thấp hơn một nửa so với tỷ lệ của tiểu bang và là thấp nhất kể từ khi số liệu này được ghi chép vào năm 1971, thấp hơn so với khi quận này có dân số ít hơn ba lần và ít hơn 88% so với khi quận này có dân số ít hơn hai lần.
Một giải pháp “đôi bên cùng có lợi” — trừ bọn tội phạm.
“Tôi được ban phước lành khi được sống theo sứ mệnh của Chúa giao phó cho mình,” ông Judd nói. “Tất cả những gì tôi từng muốn là trở thành cảnh sát trưởng — cảnh sát trưởng của Quận Polk.”
Cảnh sát trưởng tương lai
Lớn lên trong một khu nhà ở Lakeland gồm những ngôi nhà xây bằng gạch không có máy điều hòa, ông Judd cho những vị khách đến văn phòng xem một bức ảnh đen trắng năm 1954 chụp ông đang ngồi trong lòng một người chú. Chú của ông là Cảnh sát trưởng Quận White, Tennessee, ông Joe McCoy, nhưng ông Grady Judd mới đeo ngôi sao của cảnh sát trưởng.
Ông là cảnh sát khi đóng vai ‘cảnh sát và kẻ cướp’ với những người bạn thời thơ ấu, lớn lên xem các chương trình truyền hình như ‘Dragnet’ và ‘The Andy Griffith Show’, và quét tần số radio của cảnh sát và tinh thông mật mã ở tuổi 12.
Như ông đã nói với The Epoch Times hồi tháng 11/2023, cha ông, một giám đốc dịch vụ đại lý Cadillac, từng là một phó tế nhà thờ. “Tôi lớn lên trong nhà thờ,” ông cho biết. “Đôi khi chúng tôi là người đến đầu tiên và là người cuối cùng rời đi.”
Niềm tin, “ánh sáng dẫn đường” của ông, đã thôi thúc ông trở thành một thiếu niên không ngừng nghỉ trong việc thông báo với văn phòng cảnh sát trưởng rằng ông sẽ sớm gia nhập với họ và một ngày nào đó sẽ trở thành ông sếp.
Khi còn là học sinh trung học hồi năm 1970, ông được thuê làm nhân viên cứu thương với mức lương 1.65 USD một giờ ở Winter Haven. Khi 16, 17 tuổi, ông đã hộ sinh, thuyết phục nhạc sĩ nổi tiếng ngoan cố George Jones, trong một lần say rượu, lên xe cấp cứu, sau đó thừa nhận rằng ông không biết ngôi sao nhạc đồng quê nổi tiếng thế giới này là ai.
Sau khi học trung học vào ban ngày, kết thúc ca cấp cứu vào ban đêm, ông Judd lang thang ở văn phòng cảnh sát trưởng, khiến họ phải thuê ông làm người điều phối mặc dù yêu cầu độ tuổi tối thiểu là 21 sau khi ông tốt nghiệp được hai tháng.
Ông hồi tưởng về ngày 21/07/1972, một đêm thứ Sáu ẩm ướt, bão cuồn cuộn, ca làm việc đầu tiên của ông tại Tòa án Công lý Quận Bartow, nơi “có toàn bộ hệ thống tư pháp” và “một máy điện toán đánh chữ.”
Ông Richard Nixon là tổng thống, ông Reuben Askew là thống đốc tiểu bang Florida, giá xăng là 34 cent một gallon, phim ‘The Godfather’ (Bố Già) là một bộ phim cháy vé, ‘Lean On Me’ của ca sĩ Bill Withers đứng đầu bảng xếp hạng.
Hai tháng sau, ông Judd kết hôn với hôn thê, Marisa, cũng 18 tuổi và cũng mới được nhận vào làm tại sở tài chính thành phố. Họ sống với mức lương tổng cộng là 550 USD một tháng. Họ đã sống bên nhau kể từ đó.
Khi các nhà lập pháp từ bỏ yêu cầu phải 21 tuổi mới được là nhân viên chấp pháp, ông Judd đã thuyết phục Cảnh sát trưởng Brannen — thần tượng thời trẻ của ông — gửi ông đến học viện cảnh sát của tiểu bang. Ngay trước khi bước sang tuổi 20, ông đã tuyên thệ nhậm chức phó PCSO dưới 21 tuổi đầu tiên.
Tháng 02/1974, ông lên đường với vị trí là một phó cảnh sát trưởng 19 tuổi trên chiếc Ford Galaxy màu xanh lá cây và trắng cùng một khẩu súng lục mà cha của ông phải mua vì luật tiểu bang cấm ông mua súng. Tuy nhiên, như ông Judd nói, “Phần còn lại là thuộc về lịch sử.”
Cảnh sát trưởng gạo cội
Ông Judd được phong cấp hạ sĩ ở tuổi 22, trung sĩ ở tuổi 23, trung úy ở tuổi 25. Ông là đội trưởng đội điều tra án mạng ở tuổi 27, quản lý ngân sách 1 triệu USD và 44 nhân viên, được phong cấp thiếu tá ở tuổi 34, sống sót qua những biến động chính trị thập niên 1980 để trở thành một đại tá dẫn đầu quá trình hiện đại hóa của sở cảnh sát trong thập niên 1990.
Sau khi làm việc dưới 5 đời cảnh sát trưởng, ông Judd được bầu làm cảnh sát trưởng với 64% phiếu bầu phi đảng phái vào năm 2004. Ông tái đắc cử vào năm 2008 và 2012 với tỷ lệ 96% phiếu bầu qua mỗi cuộc bỏ phiếu. Vào các năm 2016, 2020, và 2024, ông đã tranh cử mà không có đối thủ.
Trong 20 năm qua, ông Judd với tính cách thích giao du đã trở nên nổi tiếng trên toàn quốc với một chuỗi những cuộc họp báo và bình luận trên mạng xã hội một cách thẳng thắn. Năm 2006, trả lời một câu hỏi về lý do tại sao một người đàn ông, người sát hại một cấp phó và một con cảnh khuyển, đã bị bắn 68 phát đạn, ông nói: “Vì đó là tất cả số đạn chúng tôi có nếu không chúng tôi còn bắn nhiều hơn nữa.”
Thực ra, theo cuộc điều tra của Sở Chấp pháp Florida, chín cảnh sát từ ba cơ quan đã bắn 89 phát đạn vào kẻ sát nhân đang giương súng và còn hơn 400 viên đạn chưa được bắn.
Tuy nhiên, thông điệp đã rõ ràng.
Ông Judd lại gây chú ý trên toàn quốc vào năm 2010 khi các thám tử của ông mua cuốn sách của Phillip Greaves có nhan đề “The Pedophile’s Guide to Love & Pleasure” (Cẩm Nang của Kẻ Ấu Dâm về Tình Yêu và Sự Thỏa Mãn), và đề nghị ông Greaves ký tên lên cuốn sách (để chứng tỏ cuốn sách đã ở trong tay ông), và gửi bưu điện đến cho họ.
Sau khi các thám tử nhận được cuốn sách qua đường bưu điện, họ bay tới Colorado, bắt giữ ông Greaves — khi không có sở cảnh sát nào thực hiện — đưa ông này đến Quận Polk, và buộc tội ông bán những nội dung tục tĩu có hại cho trẻ vị thành niên. Ông này ở tù bốn tháng cho đến khi chấp nhận kết án nhưng tránh nhận tội cho khoảng thời gian chấp hành án, sự quản chế, và tư vấn sức khỏe tâm thần theo lệnh của toà án.
Những câu châm biếm của ông Judd đã thu hút được một lượng lớn người theo dõi trên mạng xã hội cho PCSO, với 100 triệu lượt xem Tik Tok.
Những câu châm biếm này có thể được nhìn thấy trên áo T-shirt và được lưu lại trong video nhạc rap ‘Ducking Grady.’ Các “cuộc họp buổi sáng” dài 2–3 phút của ông có 105,000 người ghi danh hàng ngày và 700 video YouTube của PCSO đã thu hút 14.6 triệu lượt xem.
Ông thực sự thể hiện tố chất của bản thân mình nhất khi điều phối các cuộc truy quét. Trong số những hoạt động gần đây là Chiến dịch Truy quét Meth, một cuộc điều tra kéo dài sáu tháng về việc buôn bán chất kích thích (meth) qua các ứng dụng hẹn hò, thực hiện được 68 cuộc bắt giữ vào tháng 01/2022; Chiến dịch Tiến thẳng đến Compton hồi tháng 10/2023, thu giữ được 10 kg fentanyl và bắt giữ ba người, trong đó có hai tay buôn ma túy thuộc tổ chức tội phạm khét tiếng trong nước là Sinaloa Cartel; và Chiến dịch Nỗi buồn Tháng Ba năm 2024, đã dẫn đến việc bắt giữ 228 người liên quan đến mại dâm và “giải cứu được 13 nạn nhân tiềm ẩn của nạn buôn người.”
Ông Judd đã phục vụ ở nhiều vị trí lãnh đạo được bầu ngang hàng, chẳng hạn như chủ tịch Hiệp hội Cảnh sát trưởng Florida (2013–2014), và chủ tịch Cảnh sát trưởng Quận Major (2018–2019), đồng thời được bổ nhiệm vào nhiều hội đồng.
Thống đốc Florida Ron DeSantis, người mà ông Judd đã nhiệt tình ủng hộ trong cuộc tranh cử tổng thống nhưng thất bại năm 2024, đã bổ nhiệm ông vào Ủy ban An toàn Công cộng của Trường Trung học Marjory Stoneman Douglas (2018–2023).
Tổng thống Donald Trump đã bổ nhiệm ông vào Hội đồng Điều phối về Tư pháp vị thành niên và Ngăn chặn Tội phạm (2020–2023). Ông Trump được ông Judd ủng hộ công khai vào năm 2016, ủng hộ mà không phô trương vào năm 2020, và hiện ít khi ông nhắc đến trực tiếp — thay vào đó ông chuyển sang chỉ trích Tổng thống Joe Biden.
Trong khi sự kết hợp “đôi bên cùng có lợi” giữa quyền tự quyết và đức tin là động lực, thì niềm đam mê giáo dục của ông Judd là động lực thúc đẩy mối quan tâm của ông đối với công nghệ, tài năng tổ chức bẩm sinh, và tính cách thích giao du thể hiện sự hiểu biết về truyền thông, là một vũ khí chống tội phạm đầy triển vọng.
Trường học cũ, công cụ mới
Khi còn là người điều phối, ông Judd đã thuyết phục trường Cao đẳng Cộng đồng Lakeland biên soạn một chương trình khoa học cảnh sát, cuối cùng ông lấy được bằng cử nhân và thạc sĩ từ Cao đẳng Rollins thông qua chương trình LEEP (Chương trình Giáo dục về Chấp pháp) mà hiện không còn tồn tại.
“Chương trình này đã thay đổi cách tôi nhìn thế giới, thay đổi cách tôi làm cảnh sát, thay đổi cách lập luận và suy nghĩ cũng như cách thẩm vấn và trò chuyện với mọi người,” ông nói. “Chương trình này mang lại cho tôi nhiều công cụ hơn trong hành trang của mình.”
Đã từ lâu rồi, ông Judd từng thuyết phục “một cảnh sát trưởng rằng chúng ta cần dành nguồn lực cho giáo dục vì không có ai khác làm” để trang bị cho họ những kiến thức căn bản về học thuật trong khi học những kỹ thuật, chiến thuật, và công nghệ chống tội phạm mới nhất.
“Tôi biết giáo dục đã giúp ích cho tôi rất nhiều và chúng tôi muốn chuyên nghiệp hóa tổ chức này,” ông nói. “Thời gian trôi qua, thêm một số người tự nguyện tham gia lớp học của họ và lấy bằng cấp” cho đến khi bằng cấp trở thành một tiêu chuẩn không chính thức cho sự thăng tiến.
Sau khi đắc cử, ông Judd xem bằng đại học là tiêu chuẩn chính thức để được thăng chức. Ông nói: “Nếu không có bằng cử nhân thì không thể trở thành trung sĩ hay trung úy. Quý vị không thể trở thành đội trưởng, thiếu tá nếu không có bằng cao học.”
Ông yêu cầu các cách sát PCSO “đi đến ‘các trường học chuyên nghiệp’”, chẳng hạn như Học viện Quốc gia FBI, Viện Cảnh sát Miền Nam, và Trung tâm An toàn Công cộng của Đại học Northwestern.
Việc trau dồi thường xuyên với các lý thuyết và kỹ thuật chống tội phạm hàng đầu đã chuyển thành nhiều chương trình và chiến thuật mà ông Judd — và giờ là gồm những người khác — đã áp dụng ở Quận Polk.
Ông nhớ lại một cuộc hội thảo vào giữa những năm 1990 được giảng dạy bởi Ủy viên Sở Cảnh sát Thành phố New York đương thời Bill Bratton và phó ủy viên của ông, ông Jack Maples, người đã tạo ra phương pháp CompStat mà sau này đã trở thành tiêu chuẩn hoạt động của PCSO.
“Tội phạm vượt quá tầm kiểm soát trong các tàu điện ngầm ở New York, các vụ cưỡng gian, cướp bóc, sát nhân, hành hung,” ông nói. “Ông Bill Bratton và ông Jack Maples, nói thế này: ‘Được rồi, đây là những gì chúng ta sẽ làm: chúng ta sẽ ngăn chặn những kẻ trốn trả phí.’
Điều đó đã thu hút sự chỉ trích lẫn những lời chế nhạo.
“Chà, đoán xem chuyện gì đã xảy ra khi họ ngăn chặn những kẻ trốn trả phí tàu?” ông nói. “Các vụ sát nhân giảm, cướp bóc giảm, mọi thứ đều giảm vì những kẻ vô lại phạm tội nhẹ cũng là kẻ phạm tội nặng.”
Đó là lý do tại sao không có sự khoan dung đối với những phạm nhân phạm khinh tội ở Quận Polk. “Tôi đã mang triết lý đó về đây và chúng tôi đã áp dụng và tỷ lệ tội phạm của chúng tôi đã giảm xuống khoảng 88%” vào cuối những năm 1990.
Ông cho hay, có một sự tương quan về thống kê “đáng chú ý” giữa việc thi hành các tội “nhẹ” và ngăn chặn các tội “nặng,” đồng thời lưu ý rằng “tỷ lệ tội phạm của chúng tôi thấp đáng kể vì đó là nơi đặt ra tiêu chuẩn này.”
“Chúng tôi không cho phép người ta ăn trộm trong cửa hàng mà thoát tội được,” ông Judd nói. “Chúng tôi giam giữ họ. Vì vậy, nếu bị bắt gặp đang trộm đồ ở Quận Polk, thì quý vị sẽ bước ra khỏi cửa hàng với hai tay bị còng và sẽ phải ngồi tù. Bất cứ khi nào.”
Hệ tư tưởng không khoan nhượng này được bổ sung bằng những tiến bộ công nghệ mà ông Judd đã thiết lập, chẳng hạn như sáng kiến Cộng đồng Chủ động Tấn công vào Các vấn đề (PROCAP), một “chương trình trị an cộng đồng dựa trên dữ liệu” tập trung vào những nơi tội phạm xảy ra hàng ngày.
Trong số các chương trình có tính hệ thống mà ông Judd tạo ra có Học viện Đổi mới Quốc gia của PCSO, “một giấc mơ mà tôi đã ấp ủ từ lâu” khi hợp tác với Đại học Polk State để “giảng dạy về các phẩm chất và kỹ thuật lãnh đạo cũng như quản lý căn bản” mà những người khác làm nhưng “học viện của chúng tôi dựa trên STEM và chuyên về công nghệ.”
Ông nói rằng đổi mới là một tiến trình liên tục.
“Chúng tôi đang cập nhật hệ thống máy điện toán của mình ngay bây giờ,” ông cho biết. “Chúng tôi có một hệ thống 911 mà chúng tôi vừa giới thiệu, nơi mà một phụ tá hiện trường có thể thiết lập ‘rào chắn địa lý’ tại khu vực làm việc của mình. Khi ai đó gọi đến trung tâm cấp cứu 911, chúng tôi có thể nghe thấy đường truyền trong xe và bắt đầu phúc đáp ngay cả trước khi chúng tôi được cử đến.”
Giảng dạy để học cách lãnh đạo
Ông có thể là một luật sư gạo cội trong trường học với nguồn cảm hứng thiêng liêng, nhưng ông Judd là một tân giáo viên ở trường vì ông đã học cách trở thành một nhà lãnh đạo thời hiện đại vì ông đã học cách trở thành một nhà lãnh đạo.
Và bởi vì ông đã làm như vậy nên giờ đây ông dạy người khác cách lãnh đạo.
Trước khi trở thành cảnh sát trưởng, ông Judd đã giảng dạy trong 23 năm với vị trí là giáo sư trợ giảng tại Đại học Florida Southern và Đại học South Florida. Ông “không còn thời gian” để làm công việc đó nữa, nhưng ông vẫn đang giảng dạy.
Ông Judd nói: “Triết lý cơ bản của tôi giờ đây như là một người huấn luyện.” Khoảng mỗi tháng một lần, ông chào đón “lớp nhân viên mới của chúng tôi” bằng một bài giảng trình bày rõ ràng về mọi thứ.
“Tôi nói, ‘Xin chào các bạn đang làm việc với văn phòng cảnh sát trưởng. Các bạn phải luôn luôn trung thực, có đạo đức, và ngay thẳng. Các bạn phải cung cấp dịch vụ khách hàng với tinh thần cấp bách vào mọi lúc. Các bạn phải trò chuyện với mọi người và đối đãi với họ như thể các bạn mong muốn mẹ của mình được trò chuyện và đối đãi như vậy vào mọi lúc.”
“‘Đây là công việc chuyên giải quyết xung đột,’” ông nói. “Khi mọi người không thể tự mình giải quyết vấn đề, họ sẽ gọi cho cơ quan chấp pháp và chúng tôi có nhiệm vụ giải quyết vấn đề đó. Sẽ có những lúc chúng ta phải sử dụng lực lượng bảo vệ. Nhưng hãy làm sao để họ buộc chúng ta phải làm điều đó.”
Ông nói rằng nếu trách nhiệm giải trình được bảo đảo thì sẽ bảo đảm có trách nhiệm giải trình.
“Chúng ta có buộc mọi người phải chịu trách nhiệm không? Chắc chắn là có,” ông Judd nói. “Tuy nhiên, chúng ta không bất ngờ làm điều gì đó để giải quyết vấn đề. Mọi người đều biết chúng ta ở đây mong đợi điều gì vào ngày họ đến đây làm việc.”
Ông ấy “đọc mọi thứ liên quan đến hệ thống niềm tin, tiến trình, và động lực” và tìm thấy những gì ông luôn biết là đúng đắn.
“Các bạn phải yêu thích công việc của mình, yêu quý nhân viên của mình trước khi có thể dẫn dắt họ đến bất cứ đâu,” ông Judd nói. “Nếu các bạn không yêu quý họ, nếu bạn không tin họ, nếu các bạn không trông cậy vào họ, thì tại sao họ phải tin bạn và trông cậy vào bạn? Vì vậy, tôi trông cậy vào những nhân viên của Văn phòng Cảnh sát trưởng Quận Polk trước tiên.”
Ông Judd sẽ sớm có “một lớp học mới” để truyền cảm hứng. Họ sẽ gia nhập một cơ quan chấp pháp với một danh sách ứng viên khi nhiều cơ quan cảnh sát đang gặp khó khăn trong việc tuyển dụng.
Ông lấy làm tự hào về điều đó.
Trong một chuyến dạo quanh kéo dài 90 phút đến trụ sở chính của PSCO và Trung tâm Điều hành Khẩn cấp liền kề, nơi 25 cơ quan thực hiện các cuộc gọi 911 trong một mối liên hệ công nghệ cao được bao quanh bởi đồng cỏ và ao nước nuôi bò, ông đã đưa ra quan điểm thể hiện “nghệ thuật truyền cảm hứng” với các nhân viên và cấp phó về những bức ảnh động vật hoang dã và phong cảnh — ông ấy là một nhiếp ảnh gia đầy đam mê — và một bức tường tôn vinh những người đã tạo dựng sự nghiệp của họ với PCSO.
Ông cũng rất tự hào về điều đó.
Ông nói, không có nhiều người phục vụ đủ lâu để đủ điều kiện về hưu khi ông gia nhập hồi 52 năm trước. Giờ đây, họ đến để học hỏi, lãnh đạo, gia nhập một cơ quan do ông thành lập, và ông ấy cười rạng rỡ, ở lại vì đó là một công việc tốt đẹp ở một nơi tuyệt vời để bảo vệ người dân lương thiện.