Hãy tin vào con bạn và hãy tin vào chính mình – trước khi tin vào thuốc
Đối với chứng tăng động giảm chú ý (ADHD), việc sử dụng thuốc kích thích tâm thần sẽ có tác dụng và có thể gây phụ thuộc, gây phụ thuộc đối với tất cả mọi người.
Nhiều bậc cha mẹ hay đặt cùng một câu hỏi với tôi rằng: “Chúng tôi có nên cho con trai mình uống thuốc không?”
Dưới đây là những điều cơ bản để bạn cân nhắc:
Không thể để dự đoán việc sử dụng thuốc sẽ như thế nào đối với một đứa trẻ cụ thể. Cũng không thể biết trước các tác dụng phụ ngoài những gì mà hầu hết chúng ta vẫn lo lắng: khó ngủ, suy giảm chiều cao, giảm cảm giác thèm ăn, sụt cân, có thể thay đổi tâm trạng.
Một số cha mẹ (và những bạn trẻ lớn hơn) nói với tôi về sự suy giảm nhân cách. Tôi cũng đã gặp những trường hợp hiếm hoi có vấn đề về tim. Tôi không nói điều này để làm các cha mẹ sợ hãi hay nản lòng, nhưng để chắc chắn rằng tất cả chúng ta đều đánh giá rằng đây là những loại thuốc quan trọng. Hãy luôn kiểm tra với bác sĩ nhi khoa, và nếu có thể là bác sĩ tâm thần. Đa số trẻ em đều có khả năng chịu đựng tốt các tác dụng phụ, nhưng chúng ta cần thận trọng tìm hiểu vấn đề này.
Hãy nhớ rằng chất kích thích tâm thần là loại thuốc kích thích.
Điều đó có nghĩa là, chúng hoạt động trên tất cả mọi người. Khi dùng những loại thuốc này, trẻ em có thể sẽ tập trung tốt hơn và ít tăng động hơn. Chúng ta cũng vậy, do đó đừng nghĩ rằng chẩn đoán rối loạn tăng động giảm chú ý (ADHD) được xác nhận vì bạn thấy có sự thay đổi sau khi dùng thuốc.
Hãy lưu ý những vấn đề không lường trước có thể xảy ra
Tôi đã thấy nhiều nam thanh niên bắt đầu sử dụng thuốc như một “chiếc nạng” tâm lý. Đó là lời của họ, không phải của tôi.
Họ nói rằng họ tin rằng họ “cần” thuốc để làm bài tập về nhà, ngồi nghe giảng, ôn thi đại học, thi tốt nghiệp ra trường.
Khi gặp khó khăn trong công việc của những ngày đầu đi làm, nhiều người nghĩ rằng họ sẽ không thể đối mặt với công việc nếu không có thuốc và phụ thuộc vào thuốc men đến mức họ hoảng sợ.
Sự phụ thuộc có thể xảy ra đối với bất kỳ một loại thuốc kích thích thần kinh nào.
Đây là lý do tại sao tôi khuyên cha mẹ đừng bao giờ sử dụng thuốc như một phương pháp thay thế toàn diện. Hãy nên luôn nỗ lực để cải thiện bản thân, xác định điểm mạnh và điểm yếu, và nuôi dưỡng sự phát triển của bọn trẻ — ở mọi lứa tuổi. Hãy tin vào con bạn và hãy tin vào chính mình trước khi tin vào thuốc.
Trên thực tế, các phương pháp điều trị được khuyến nghị khi bắt đầu chẩn đoán ADHD là không dùng thuốc
Đây là các hình thức can thiệp thông qua đào tạo hành vi/hướng dẫn/tổ chức. Theo nghiên cứu, tất cả các phương pháp đó đều hoạt động tốt hơn so với thuốc trong thời gian dài. Có thể đó là bởi vì, không giống như thuốc, những biện pháp can thiệp này phát triển các kỹ năng mới.
Chúng thay đổi bộ não tốt hơn thông qua việc học tập và những cách thích nghi mới. Theo kinh nghiệm của tôi, thuốc có xu hướng ngăn chặn các triệu chứng không mong muốn, chủ yếu là sự tăng động và vận động. Khả năng tập trung cũng được cải thiện, nhưng một khi không sử dụng thuốc, trẻ em sẽ quay lại tình trạng ban đầu.
Nếu con bạn dùng thuốc kích thích tâm thần, bạn rất có thể sẽ thấy điểm số của chúng tăng đột biến. Nghe có vẻ tuyệt vời, nhưng hãy cẩn thận. Bằng chứng cho thấy việc điểm cao có thể không phải là do học tập tốt hơn, mà là về việc trẻ em có kết quả tốt hơn trong các bài kiểm tra không chuyển thành kết quả lâu dài. Ngoài ra, cách xếp hạng của giáo viên có thể thiên vị, dựa trên hành vi hơn là thành tích thực sự.
Hãy luôn chuẩn bị sẵn một chiến lược rút lui
Cuối cùng, nếu bạn thử các loại thuốc điều trị ADHD, hãy luôn chuẩn bị sẵn một chiến lược rút lui. Cố gắng xem đây là một sự can thiệp có giới hạn về thời gian. Cũng cố gắng có thời gian nghỉ khi sử dụng thuốc (ví dụ: không dùng vào cuối tuần, ngày lễ hoặc trong mùa hè).
Đây là quan điểm chung của tôi (nhà tâm lý học hành vi) về vai trò của thuốc. Tôi đã chứng kiến một số đứa trẻ làm tốt hơn và cũng có một số kém hơn khi sử dụng thuốc và không hoàn toàn có thể đoán trước được điều gì sẽ xảy ra.
Có nhiều cảnh báo khác để các bậc cha mẹ cân nhắc. Hãy hỏi xem có sự lo lắng hoặc một số vấn đề cảm xúc tiềm ẩn khác bị che đậy dưới dạng ADHD hay không. Có vấn đề giáo dục không? Tác động xấu từ trường học? Bị thiểu năng trí tuệ? Có xung đột gia đình, căng thẳng trong việc nuôi dạy con cái, căng thẳng trong hôn nhân, hoặc có vấn đề về chế độ ăn/ngủ mà chúng ta biết là có liên quan đến các triệu chứng ADHD không?
Hãy luôn bảo đảm rằng con bạn tập thể dục và vận động đều đặn hàng ngày — tốt nhất là ở ngoài trời. Những hoạt động này đã được chứng minh là làm giảm đáng kể các triệu chứng ADHD.
Anthony Rao là một nhà tâm lý học trẻ em nổi tiếng trên toàn quốc. Trong hơn 20 năm, ông là nhà tâm lý học tại Bệnh viện Nhi Boston và là giảng viên tại Trường Y KHoa Harvard. Ông là đồng tác giả của cuốn “Sức mạnh của hành động” (The Power of Agency), “7 nguyên tắc để chinh phục trở ngại” (The 7 Principles to Conquer Obstacles), “Quyết định hiệu quả & tạo ra cuộc sống theo điều kiện của riêng bạn”(Make Effective Decisions & Create a Life on Your Own Terms”).
Do Anthony Rao thực hiện
An Nhiên biên dịch
Qúy vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times
Xem thêm: