Chỉ một giờ mất ngủ đã làm giảm đi sự hào phóng của chúng ta
Nghiên cứu cho thấy việc thiếu ngủ đã làm giảm sự hào phóng của chúng ta
Thiếu ngủ được biết là có liên quan đến tăng nguy cơ mắc bệnh tim mạch, trầm cảm, tiểu đường, tăng huyết áp và tỷ lệ tử vong chung. Ngoài ra, những khám phá mới còn cho thấy việc thiếu ngủ cũng làm suy giảm lương tâm xã hội cơ bản của chúng ta, khiến chúng ta rút lại mong muốn và sự sẵn lòng giúp đỡ người khác.
Trong một phần của nghiên cứu mới, các nhà khoa học đã chỉ ra rằng: việc quyên góp từ thiện vào tuần sau khi thay đổi múi giờ ánh sáng ban ngày của người dân sống ở hầu hết các tiểu bang bị mất đi một giờ trong ngày (thời điểm đổi giờ trong năm ở Mỹ) đã giảm 10% – mức giảm này không xuất hiện ở các tiểu bang không có sự thay đổi múi giờ hoặc khi các tiểu bang trở lại thời gian tiêu chuẩn vào mùa thu.
Nghiên cứu được dẫn đầu bởi nhà khoa học nghiên cứu Eti Ben Simon và giáo sư tâm lý học Matthew Walker thuộc Đại học California–Berkeley đã bổ sung thêm bằng chứng chứng minh rằng việc ngủ không đủ giấc không chỉ gây hại cho sức khỏe tinh thần và thể chất của một cá nhân mà còn làm tổn hại đến mối quan hệ giữa các cá nhân – và thậm chí cả tình cảm vị tha của cả một dân tộc.
“Việc bị mất ngủ dù chỉ một giờ thôicũng là một cú đánh trực tiếp vào lòng tốt bẩm sinh của con người chúng ta…”
Giáo sư Walker nói: “Trong hơn 20 năm qua, chúng tôi đã phát hiện ra mối quan hệ rất mật thiết giữa chất lượng giấc ngủ và sức khỏe tâm thần của chúng ta. Thật vậy, chúng tôi đã không thể phát hiện ra bất kỳ tình trạng tâm thần nghiêm trọng nào từ những người có giấc ngủ bình thường.”
“Và nghiên cứu mới này cũng chứng minh rằng việc thiếu ngủ không chỉ gây hại cho sức khỏe của một cá nhân mà còn làm suy giảm tương tác xã hội giữa các cá nhân và hơn nữa, làm suy giảm cấu trúc của chính xã hội loài người. Cách chúng ta hoạt động như một cộng đồng xã hội – và cách chúng ta sống như là một cộng đồng xã hội – dường như phụ thuộc sâu sắc vào thời lượng ngủ của chúng ta”.
Nhà khoa học Ben Simon cho biết: “Chúng tôi bắt đầu thấy ngày càng có nhiều nghiên cứu, bao gồm cả nghiên cứu này phát hiện ra tác động của việc mất ngủ không chỉ dừng lại ở một cá nhân mà còn lan truyền sang cả những người xung quanh chúng ta nữa. Nếu bạn ngủ không đủ giấc thì điều đó không chỉ làm tổn hại đến sức khỏe của chính bạn mà còn ảnh hưởng đến sức khỏe của toàn bộ cộng đồng xã hội, bao gồm cả những người lạ.”
Bà Ben Simon, ông Walker và các đồng nghiệp là Raphael Vallat và Aubrey Rossi công bố kết quả nghiên cứu của họ trên Tập san PLOS Biology. Ông Walker là giám đốc của Trung tâm Khoa học về Giấc ngủ của Con người. Ông và Ben Simon là thành viên của Viện Khoa học Thần kinh Helen Wills tại Đại học California–Berkeley.
Báo cáo mới mô tả ba nghiên cứu riêng biệt đánh giá tác động của việc mất ngủ đối với sự sẵn sàng giúp đỡ người khác của mọi người. Trong nghiên cứu đầu tiên, các nhà khoa học đã đặt 24 tình nguyện viên khỏe mạnh vào máy chụp cộng hưởng từ chức năng (fMRI) để quét não sau 8 giờ ngủ và sau một đêm không ngủ.
Các nhà nghiên cứu phát hiện ra rằng: những vùng não hình thành lý thuyết về mạng lưới tâm trí, hoạt động khi mọi người đồng cảm với người khác hoặc cố gắng hiểu mong muốn và nhu cầu của người khác sẽ hoạt động kém hơn sau một đêm mất ngủ.
Tiến sĩ Ben Simon nói: “Khi chúng ta nghĩ về người khác, mạng lưới này sẽ tham gia vào và cho phép chúng ta hiểu về nhu cầu của người khác như: Họ đang nghĩ về điều gì? Họ có bị đau không? Họ có cần giúp đỡ không? Tuy nhiên, mạng lưới này bị suy giảm rõ rệt khi chúng ta bị thiếu ngủ. Có vẻ như những vùng não này đã không phản ứng khi chúng ta cố gắng tương tác với người khác sau khi ngủ không đủ giấc”.
Trong nghiên cứu thứ hai, họ đã theo dõi hơn 100 người trực tuyến trong ba hoặc bốn đêm. Trong thời gian này, các nhà nghiên cứu đã đo chất lượng giấc ngủ của họ – họ ngủ bao lâu, họ thức dậy bao nhiêu lần – và sau đó đánh giá sự mong muốn giúp đỡ người khác của họ, chẳng hạn như mở cửa thang máy cho người khác, tình nguyện hoặc giúp đỡ một người lạ bị thương trên đường phố.
Tiến sĩ Ben cho biết: “Đối với nhóm người này, chúng tôi phát hiện ra rằng nếu chất lượng giấc ngủ bị giảm từ đêm này sang đêm khác thì việc mong muốn giúp đỡ người khác cũng giảm đáng kể từ ngày này sang ngày khác. Những người có giấc ngủ kém vào đêm hôm trước là những người ít sẵn sàng và ít muốn giúp đỡ người khác vào ngày hôm sau”.
“Giấc ngủ… là chất bôi trơn đáng kinh ngạc cho xã hội, cho sự kết nối, đồng cảm, tử tế, và hành vi hào phóng của con người.”
Phần thứ ba của nghiên cứu liên quan đến việc khai thác cơ sở dữ liệu về 3 triệu khoản quyên góp từ thiện ở Hoa Kỳ từ năm 2001 đến năm 2016 để xem xem số lượng khoản quyên góp từ thiện có thay đổi sau khi thay đổi múi giờ ban ngày và khả năng mất một giờ ngủ không? Họ nhận thấy số tiền quyên góp giảm 10%. Sự giảm sút tương tự trong việc tặng quà từ thiện này đã không xảy ra ở các vùng không có sự thay đổi múi giờ.
Ông Walker nói: “Ngay cả một ‘số lượng thời gian’ rất khiêm tốn của việc thiếu ngủ – ở đây, chỉ là việc mất một giờ ngủ duy nhất (do thay đổi múi giờ ban ngày) – cũng có tác động rất thực tế và có thể đo lường được đối với sự hào phóng của mọi người và do đó tác động đến cách chúng ta hoạt động với tư cách là một cộng đồng xã hội. Khi mọi người bị mất ngủ dù chỉ một giờ thôi thì cũng có tác động rõ ràng đến lòng tốt bẩm sinh và động lực giúp đỡ những người gặp khó khăn của chúng ta.”
Một nghiên cứu trước đó của ông Walker và bà Ben Simon đã chỉ ra rằng tình trạng thiếu ngủ buộc mọi người phải thu mình khỏi xã hội và trở nên cô lập hơn về mặt xã hội. Thiếu ngủ cũng làm tăng cảm giác cô đơn. Tệ hơn nữa, khi những người thiếu ngủ đó tương tác với những người khác thì họ lại làm lây sự cô đơn của mình sang những người đó, nó gần giống như một loại virus vậy.
Ông nói: “Nhìn vào bức tranh toàn cảnh, chúng ta bắt đầu thấy rằng thiếu ngủ tạo ra những con người trầm lặng, xa lánh xã hội và, từ góc độ giúp đỡ, cá nhân chống đối xã hội – điều này dẫn đến hậu quả rõ ràng đối với cách chúng ta sống chung với nhau như một xã hội. Thiếu ngủ khiến cho mọi người trở nên kém đồng cảm hơn, ít hào phóng hơn, thu mình lại với xã hội hơn và tình trạng này rất dễ lây lan – đó là sự lây lan của tình trạng cô đơn.”
Ông Walker cho biết thêm: “Chúng tôi nhận ra rằng số lượng và chất lượng của giấc ngủ làm ảnh hưởng đến toàn xã hội, là nguyên nhân gây ra sự suy giảm hành vi xã hội. Điều này có thể cung cấp những hiểu biết sâu sắc về tình trạng xã hội của chúng ta trong thời đại ngày nay.”
Phát hiện này cũng đưa ra một cách tiếp cận mới để cải thiện những khía cạnh cụ thể này của xã hội chúng ta.
Tiến sĩ Ben Simon nói: “Việc khuyến khích giấc ngủ, thay vì làm mọi người xấu hổ về việc đã ngủ đủ giấc, rất có thể giúp hình thành các mối liên kết xã hội mà tất cả chúng ta trải qua hàng ngày.”
Ông Walker, tác giả của cuốn sách bán chạy nhất trên thế giới “Tại sao chúng ta ngủ” ( Penguin Random House, 2017) cho biết: “Hóa ra, giấc ngủ là một chất bôi trơn đáng kinh ngạc đối với hành vi xã hội, kết nối, đồng cảm, tử tế và hào phóng của con người. Trong những thời điểm chia rẽ này, nếu cần một chất bôi trơn mạnh mẽ, vì lợi ích xã hội để giúp chúng ta trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình trong xã hội, thì giấc ngủ ngon thực sự là một điều rất cần thiết. Giấc ngủ có thể là một nhân tố tuyệt vời cho phép mọi người giúp đỡ lẫn nhau.”
Tiến sĩ Ben nói: “Giấc ngủ cần thiết cho tất cả các khía cạnh của cuộc sống thể chất, tinh thần và cảm xúc của chúng ta. Khi giấc ngủ bị đánh giá thấp trong xã hội thì chúng ta không chỉ khiến các bác sĩ, y tá và sinh viên bị thiếu ngủ mà còn phải chịu đựng những tương tác không tốt và kém đồng cảm hàng ngày.”
Ở các nước phát triển, hơn một nửa số người cho biết họ ngủ không được đủ giấc trong tuần làm việc.
Bà nói thêm: “Đã đến lúc cả xã hội nên bỏ suy nghĩ rằng giấc ngủ là không cần thiết hoặc lãng phí, không nên cảm thấy xấu hổ vì đã ngủ mà hãy bắt đầu ngủ đủ giấc theo tiếng gọi của cơ thể. Đó là hình thức tử tế tốt nhất mà chúng ta có thể dành cho bản thân cũng như những người xung quanh.”
Khánh Nam biên dịch.
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times